THƠ

TÔN THẤT PHÚ SĨ

 

 

 

CÒN ĐÂU

Còn đâu một thuở vừa mới lớn
Ánh sáng rạng đông bừng giấc nồng
Gió lộng ngàn khơi vang điệu nhạc
Nắng dưới chân mình rộn ước mong

Mơ gì đôi mắt nâu xa thẳm
Mộng cả tương lai mộng thật gần
Đâu đây tha thiết lời sông núi
Quấn quít mây trời vương gót chân

Ca dao ngào ngọt ru em bé
Giữa buổi hoàng hôn sương mới sa
Thắm đượm tình quê hồn đất nước
Liệu còn ray rức buổi chia xa

Tiếng ai than thở buồn vô cớ
Đàn cá đớp mồi quậy bờ ao
Cánh chuồn chuồn mỏng bay rất thấp
Nhìn suốt thời thơ dại chiêm bao

Rất nhiều ước vọng khao khát quá
Tâm hồn rộng mở bước em qua
Con đường rong duỗi đầy hoa lạ
Tà áo thân yêu bóng chập chờn

Cho anh xin lại ngày xưa cũ
Mái tóc bồng bềnh tuổi hai mươi
Người ơi ! mê quá nên ta đã
Giang tay ôm hết cả trời thương

Tôn Thất Phú Sĩ
01 Déc. 2005