THƠ

TÔN THẤT PHÚ SĨ

 

 

 

 

CHIẾC BÓNG
 

 

Trên tàng cây đàn chim đua nhau hót
Bài ca dao ai hát giữa ban trưa 
Em ngang qua  che nụ cười khó hiểu
Anh nghĩ thầm gởi  một chút riêng tư
 
Tuổi  18 tâm hồn nhiều bí ẩn
Ngỡ rằng em thầm kín lén trao lòng    
Em hiện hữu  nhưng chập chờn chiếc bóng
Ta lung tung dạo bước khắp thiên đường
 
Đứng ở đó mà ngu ngơ xao xuyến
Nhìn trời trong và mây trắng lang thang
Ta thấy được tình yêu vừa chạm nắng
Đã vỡ oà theo tiếng suối reo vui
 
Thôi biết rồi , em đừng tinh nghịch nữa
Thoáng bâng quơ  một  ảo ảnh   lung linh
Trong mắt nhìn chứa lắm  điều ngộ nghĩnh
Nụ cười tươi nhưng đầy ắp  hững hờ
 
Nhiều  tưởng tượng nên thấy đời tươi  trẻ
Đầy  chông gai ,  tình cảm vẫn  còn nguyên
Đi lang thang thăm viếng khắp mọi miền
Tìm hình bóng ngày xưa dù mộng mị
 
Chiếc  bóng đó  là trăng hay là gió
Là muôn sao lộng  lẫy giữa trời cao
Là tình yêu ôm ấp tự thuở nào
Đến bây giờ vẫn vấn  vương trong nắng
 
Và hôm nay bỗng dưng ta gặp lại
........
 
Tôn Thất Phú Sĩ
oct . 2005