MONG
NGÀY TRỞ
LẠI CALI
Vẫn tiếc
nuối
những
ngày xưa
thân ái
Ngóng về
Ca Li
anh gởi
vần thơ
Suối
tương tư
chảy qua
miền
thương
nhớ
Chợt mủi
lòng -
nghe
tiếng
gọi xa
mong
Quận Cam
vàng bài
tình ca
rạn vỡ
Em nỡ
nào để
buồn
viếng
hồn anh
Trong
dáng
chiều
tiếng
thở dài
vọng
cảnh
Ước một
lần thôi
để lặng
lẽ chờ
Thiếu
anh ,
Sai Gon
nhỏ nghe
hiu hắt
Mà xôn
xao , mà
tha
thiết
người ơi
Một trái
tim đang
thổn
thức
nghẹn
lời
Đời ấm
ức nhiều
điều
chưa dám
nói
Buổi
bình
minh mây
xám bay
ra biển
Trời mất
nắng nên
trời
thêm ảm
đạm
Mượn gió
Ca Li
gửi tình
sâu thẳm
Đến cùng
anh dạo
nhạc
khúc hoa
đăng
Trả lại
anh đêm
hẹn hò
quán nhỏ
Môi em
ngon ...
ngọt lịm
ly nước
dừa
Anh ưu
tư ngồi
đếm từng
giọt mưa
Nhớ nhớ
quá hàng
dừa xanh
quê mẹ
Cali ...
cali ...
giống
quê mình
lạ
Từ chén
cơm cho
đến
miếng
trầu
xanh
Paris
chừ ...
nỗi nhớ
cứ vây
quanh
Ta thầm
hỏi biết
bao giờ
trở lại
Tôn Thất
Phú Sĩ
Oct.
2005